Đối với những người mắc bệnh viêm võng mạc sắc tố, thế giới là một màn đêm tối.

Một biến dị di truyền gây ra sự suy thoái và tiêu biến của các bộ phận thụ quang trong võng mạc. Bộ phận thụ quang có nghĩa vụ biến đổi ánh sáng thành những tín hiệu điện mà não bộ có thể tiếp thụ và xử lý. Không có chúng, chủ nhân của những đôi mắt hỏng này sẽ mất khả năng nhìn.



Nhưng với những chiếc mắt được cấy ghép võng mạc nhân tạo mang tên Argus II, một số bệnh nhân với căn bệnh hiếm này đã dần bình phục lại được khả năng nhìn của mình.

60 chiếc điện cực được cấy ghép lên võng mạc sẽ truyền tín hiệu điện tử đến não khi bộ phận thụ quang tự nhiên ở con người không còn hoạt động.

Thiết bị mới này đã được đưa vào thí nghiệm trên người tại 10 trọng điểm mắt ở Châu Âu lẫn Hoa Kỳ. Với dữ liệu thu lại được trong 3 năm, các nhà nghiên cứu công nhận sự có ích của Argus II trong cuộc sống hằng ngày của các bệnh nhân mù.

Trước khi có Argus II, những bệnh nhân may mắn nhất cũng chỉ có thể phân biệt được giữa ánh sáng chói lòa và bóng tối hoàn toàn đen kịt. Khi được cấy ghép thiết bị tương trợ mới này vào, các bệnh nhân thậm chí có thẻ tự mình xác định vị trí các cánh cửa trên đường và dùng tay của mình để chọn ra những khối vuông trắng trên màn hình thử nghiệm màu đen. Những điều này trước đây với họ gần như là hoàn toàn là không thể.

Ngoài những thí điểm trong phòng, các chuyên gia hồi phục chức năng đã đánh giá tác dụng của Argus II trong cuốc sống thông thường của bệnh nhân. Đối với 65% những người tham gia cuộc nghiên cứu, thiết bị đã có tác động khôn cùng hăng hái đến cuộc sống của họ. Các bệnh nhân trước đây không nhìn thấy gì, nay đã có thể thực hiện những tác vụ đơn giản hàng ngày.

Cách vận hành của Argus II

Hệ thống của Argus gồm những thành phần tách rời: một chiếc máy quay camera, một bộ phận xử lý đồ họa người bệnh cần đeo trên người và quan trọng nhất có nhẽ là thiết bị “mắt điện tử” cần được phẫu thuật cấy ghép để nhận được tín hiệu từ ăng-ten và dòng điện tích.

thông báo hình ảnh từ camera sẽ được mã hóa và gửi đến cho não bằng ăng-ten

Chiếc camera và bộ phần xử lý đồ họa sẽ thay thế chức năng của [Nội dung ẩn để xem] bộ phận thụ quang đã hỏng trong cầu mắt bệnh nhân. Cụ thể chúng sẽ biến các tia sáng nhận được và chuyển hóa thành các tín hiệu điện tử mà bộ não trung ương có thể hiểu được.

Sau đó chiếc ăng-ten trên kính đeo sẽ truyền tín hiệu thu thập từ camera và chuyển tới ăng-ten hấp thu tín hiệu trên “mắt điện tử” nay đã nằm gọn trong hốc mắt bệnh nhân. Những tín hiệu này sẽ được truyền qua 60 luồng điện cực tới điểm vàng trên võng mạc. Điểm vàng là vùng mẫn cảm với ánh sáng nhất trên võng mạc.

Chiếc mắt điện tử này sẽ nằm trong mắt người bệnh, không khác gì những linh kiện nâng cấp cho cyborg nửa người nửa máy trong phim và game viễn tưởng.

Những điện cực này sẽ phát ra những xung điện nhỏ tới những tế bào tâm thần tại võng mạng. Khi tới nơi, thông báo võng mạng nhận được sẽ được dùng để kích thích phần não xử lý hình ảnh của con người. Và sau một quy trình như vậy, bệnh nhân phần nào đã có thể “nhìn” được ánh sáng.

Trải nghiệm thật sự của các bệnh nhân khi dùng Argus II như thế nào?

Theo bác sỹ Mark Humayun, một trong những nhà khoa học tham gia dự án nghiên cứu Argus II, những bệnh nhân bị mù hàng chục năm nay sẽ cần phải được tập luyện và trải qua một thời kì trị liệu mới có thể học cách “nhìn” được bằng những thiết bị cấy ghép này.

Ngoài việc thích nghi với cách tiếp thu thông tin hình ảnh kiểu mới từ Argus II, bệnh nhân cũng phải làm quen với cách thức chuyển thông tin của những điện cực tói bộ não bệnh nhâ

Allen Zderad, một trong những bệnh nhân kể về trải nghiệm dùng Argus II

Allen Zderad, một bệnh nhân viêm võng mạc sắc tố tả lại trải nghiệm của mình với thiết bị mắt điện tử: “Ánh sáng từ Argus II phát ra thành từng đợt chứ không như cách chúng ta vẫn nhìn thông thường. Nó lập loè liên tiếp và tôi cần phải đoán tụ hợp quan sát những đợt phát sáng ấy để nắm bắt được hình ảnh nhận được từ camera”.

Dù Argus II không đích thực bình phục được khả năng nhìn sắc bén cho người dùng, sự có ích của nó là không thể phủ nhận được. Trong thực nghiệm với màn hình đen và những khối ô vuông trắng, 89% các bệnh nhân đã cải tiến khả năng chạm vào đúng khối trắng của mình so với khi Argus II được tắt đi. Bệnh nhân Zderad bày tỏ: “Dù công nghệ này chưa thực sự đem lại cảm giác hoàn chỉnh, đây thực thụ là một điều rất có ý nghĩa với những người như tôi”.

Bác sỹ nghiên cứu Humayun khẳng định Argus II đã cải thiện đáng kể khả năng nhận biết vỉa hè, các trở ngại vật và cánh của của bệnh nhân khi dạo bước bên ngoài. Họ thậm chí có thể nhận biết người đi đường hay phân loại áo quần thành màu tối và màu sáng như người thông thường.



Các bài viết cùng thể loại: